Tác phẩm: Chuyện tình yêu
Tác giả: Nguyên Hương
Diễn đọc: Hoàng Anh
Nguồn truyện: Thư viện sách nói dành cho người mù - sachnoionline.com
Trích đoạn:
Giọng Huy thì thào: “Lan Anh”. Hai tay Huy quờ
quạng về phía trước trong khi Lan Anh đang ở bên phải. Tay của Lan Anh
nắm chặt vạt áo.
Một lần nữa, Huy gọi tên Lan Anh. Và Lan Anh: “Dạ”.
Tay Huy đột ngột giơ cao rồi như rơi xuống vai của Lan Anh. Lan
Anh giật mình nín thở khiến bụng áo túm lại và khuôn ngực ưỡn ra, dáng
đứng như nhướng cao lên chờ đợi. Vòng tay Huy xuôi xuống hông, chạm vào
phần đẹp nhất của dáng người Lan Anh là vòng eo. Cô Gia Linh thấy nhẹ
nhõm cả người. Đúng vậy, nhẹ nhõm và hài lòng.
Nếu Lan Anh có làn da trắng hồng và nếu Lan Anh có khuôn mặt
công chúa thì những điều đó cũng là không. Nhưng với dáng người thì Huy
có thể cảm nhận được toàn bộ nét đẹp của nó. Những ngón tay nổi gân xanh
của Huy xoải ra gang quanh vòng eo như muốn đo xem nó thanh tú và cân
đối đến nhường nào. Rồi Huy cầm tay Lan Anh đặt lên mặt của mình. Những
ngón tay tái trắng dò lần trên khuôn mặt có hai gò má hóp của Huy, hai
vành tai vểnh và những cọng tóc dựng lên sau gáy.
Huy giữ ngón tay Lan Anh lại giữa hai vành môi của mình. Rồi đôi
môi Huy bắt đầu tìm đến khuôn mặt Lan Anh. Nhẹ nhàng chạm đến vầng
trán. Nóng vội lướt xuống sống mũi, trượt qua gò má... Run rẩy, Lan Anh
hé miệng, hai cái răng cửa thấp thoáng sáng trắng sau màu hồng của đôi
môi căng mịn.
Môi Huy lần tìm giữa hương hoa ngào ngạt.
* * * Chưa từng có tiền lệ nên hiệu trưởng rất bối rối. Mười
năm, bao gian nan để biến từng phần của cái rẫy cà phê thành trường nuôi
dạy các em khuyết tật, nay mới mở được vài lớp học nghề cho các em lớn
với mục đích là những em này sẽ trở thành trụ cột cho những lứa sau.
Chăm sóc bọn trẻ từ nhỏ, quá hiểu nỗi khổ của khiếm khuyết, bà
hiệu trưởng tốt bụng chỉ mong sao cho khi chúng lớn lên có được cái nghề
để tự nuôi thân, bà quyết không để học trò của mình trở thành những kẻ
ăn bám lòng từ thiện. Mong muốn duy nhất đó choán toàn bộ tâm trí và sức
lực của hiệu trưởng, không còn chỗ cho điều nào khác.
Làm sao đây? Lần ngón trỏ đọc hết lá thư tình viết chữ nổi của
Huy gửi cho Lan Anh, hiệu trưởng giật mình. Bà lục hồ sơ của hai đứa,
tìm tờ phiếu trích ngang lý lịch, “Khi cần thiết, liên lạc số điện
thoại...”. Bà phân vân thật lâu.
- Cô Gia Linh.
- Dạ?
- Chuyển thằng Huy từ lớp mátxa của thầy Tường qua lớp nhạc của cô nhé. Nó chơi đàn cũng được phải không?
- Dạ. Tôi từng đề nghị với phụ huynh của Huy cho em học nhạc
nhưng họ thích nghề mátxa vì thực tế hơn. Tôi sợ họ sẽ phật ý khi
thấy...
- Chỉ là để tạm tách hai đứa xa ra thôi mà.
- Tạm tách?
- Trước mắt là vậy. Thật sự tôi chưa biết nên làm thế nào. Nếu cô là tôi thì cô sẽ làm gì?
-...
Download audio truyện ngắn Chuyện tình yêu, định dạng MP3, link Mediafire
[You must be registered and logged in to see this link.]
Tác giả: Nguyên Hương
Diễn đọc: Hoàng Anh
Nguồn truyện: Thư viện sách nói dành cho người mù - sachnoionline.com
Trích đoạn:
Giọng Huy thì thào: “Lan Anh”. Hai tay Huy quờ
quạng về phía trước trong khi Lan Anh đang ở bên phải. Tay của Lan Anh
nắm chặt vạt áo.
Một lần nữa, Huy gọi tên Lan Anh. Và Lan Anh: “Dạ”.
Tay Huy đột ngột giơ cao rồi như rơi xuống vai của Lan Anh. Lan
Anh giật mình nín thở khiến bụng áo túm lại và khuôn ngực ưỡn ra, dáng
đứng như nhướng cao lên chờ đợi. Vòng tay Huy xuôi xuống hông, chạm vào
phần đẹp nhất của dáng người Lan Anh là vòng eo. Cô Gia Linh thấy nhẹ
nhõm cả người. Đúng vậy, nhẹ nhõm và hài lòng.
Nếu Lan Anh có làn da trắng hồng và nếu Lan Anh có khuôn mặt
công chúa thì những điều đó cũng là không. Nhưng với dáng người thì Huy
có thể cảm nhận được toàn bộ nét đẹp của nó. Những ngón tay nổi gân xanh
của Huy xoải ra gang quanh vòng eo như muốn đo xem nó thanh tú và cân
đối đến nhường nào. Rồi Huy cầm tay Lan Anh đặt lên mặt của mình. Những
ngón tay tái trắng dò lần trên khuôn mặt có hai gò má hóp của Huy, hai
vành tai vểnh và những cọng tóc dựng lên sau gáy.
Huy giữ ngón tay Lan Anh lại giữa hai vành môi của mình. Rồi đôi
môi Huy bắt đầu tìm đến khuôn mặt Lan Anh. Nhẹ nhàng chạm đến vầng
trán. Nóng vội lướt xuống sống mũi, trượt qua gò má... Run rẩy, Lan Anh
hé miệng, hai cái răng cửa thấp thoáng sáng trắng sau màu hồng của đôi
môi căng mịn.
Môi Huy lần tìm giữa hương hoa ngào ngạt.
* * * Chưa từng có tiền lệ nên hiệu trưởng rất bối rối. Mười
năm, bao gian nan để biến từng phần của cái rẫy cà phê thành trường nuôi
dạy các em khuyết tật, nay mới mở được vài lớp học nghề cho các em lớn
với mục đích là những em này sẽ trở thành trụ cột cho những lứa sau.
Chăm sóc bọn trẻ từ nhỏ, quá hiểu nỗi khổ của khiếm khuyết, bà
hiệu trưởng tốt bụng chỉ mong sao cho khi chúng lớn lên có được cái nghề
để tự nuôi thân, bà quyết không để học trò của mình trở thành những kẻ
ăn bám lòng từ thiện. Mong muốn duy nhất đó choán toàn bộ tâm trí và sức
lực của hiệu trưởng, không còn chỗ cho điều nào khác.
Làm sao đây? Lần ngón trỏ đọc hết lá thư tình viết chữ nổi của
Huy gửi cho Lan Anh, hiệu trưởng giật mình. Bà lục hồ sơ của hai đứa,
tìm tờ phiếu trích ngang lý lịch, “Khi cần thiết, liên lạc số điện
thoại...”. Bà phân vân thật lâu.
- Cô Gia Linh.
- Dạ?
- Chuyển thằng Huy từ lớp mátxa của thầy Tường qua lớp nhạc của cô nhé. Nó chơi đàn cũng được phải không?
- Dạ. Tôi từng đề nghị với phụ huynh của Huy cho em học nhạc
nhưng họ thích nghề mátxa vì thực tế hơn. Tôi sợ họ sẽ phật ý khi
thấy...
- Chỉ là để tạm tách hai đứa xa ra thôi mà.
- Tạm tách?
- Trước mắt là vậy. Thật sự tôi chưa biết nên làm thế nào. Nếu cô là tôi thì cô sẽ làm gì?
-...
Download audio truyện ngắn Chuyện tình yêu, định dạng MP3, link Mediafire
[You must be registered and logged in to see this link.]